Trịnh Cán
Trịnh Cán

Trịnh Cán

Điện Đô vương Trịnh Cán (chữ Hán: 奠都王鄭檊, 17771782) là vị chúa Trịnh thứ 9 thời Lê Trung hưng trong lịch sử Việt Nam, ở ngôi từ tháng 9 đến tháng 11 năm 1782, là con trai của chúa Trịnh Sâm và Tuyên phi Đặng Thị Huệ. Trịnh Cán sinh và mất tại thành Thăng Long khi mới 6 tuổi.